Không ai đem cái thiện đến cho con người. Chính con người phải làm cho mình trở nên thánh thiện. Con người sinh ra đều khát khao hạnh phúc và họ có quyền hưởng hạnh phúc.
Đây là một tiêu đề quan trọng mà không ai có thể phủ nhận. Tuy nhiên hạnh phúc là gì thì vẫn còn là một sự suy xét chưa chấm dứt. Có người cho hạnh phúc là cơm ăn, áo mặc. Có người cho hạnh phúc là danh dự và địa vị. Có người cho hạnh phúc là Tổ quốc hùng cường. Các nhà thần học cho hạnh phúc là cuộc sống vĩnh hằng bên cạnh Thượng Đế ở cõi Thiên đàng. Các nhà đạo học Đông Phương cho hạnh phúc là nội tâm thanh tịnh sau khi đã chấm dứt mọi sự ham muốn, phiền não. Các nhà từ thiện quan niệm hạnh phúc chỉ thực sự hiện hữu khi chúng ta quên mình phụng sự tất cả mọi người.
Nếu chúng ta đem câu hỏi hạnh phúc là gì để hỏi luật Nghiệp Báo, luật này sẽ trả lời những gì chúng ta gây ra cho kẻ khác sẽ trở lại với chúng ta một cách công bằng. Còn hạnh phúc là gì thì tùy theo quan điểm của mỗi người.
Mỗi người tùy theo tâm trạng, hoàn cảnh, kiến chấp của mình để chọn cho mình một định nghĩa về hạnh phúc. Đối với người đói, bát cơm là hạnh phúc. Với người hèn kém, sự quyền quí là hạnh phúc.
Tuy nhiên rất ít người biết tìm hạnh phúc thanh cao. Đa số chỉ vùi đầu trong danh vọng và vật chất. Con người đã tiêu diệt giành giật lẫn nhau. Máu tiếp tục đổ. Máu đã đổ quá nhiều từ khi con người sống đời hoang dã. Máu vẫn còn đổ dù cho con người đã bước sang đời sống văn minh hôm nay.
Nhà bác học Gamov trong truyện ngắn khoa học viễn tưởng "Hành tinh chết" đã dự báo rằng nền văn minh đích thực mà con người sẽ đạt đến không phải nền văn minh vật chất mà chắc chắn sẽ là nền văn minh tâm linh. Khi đó con người có thể không mang hình hài bé bỏng tạm bợ mà chỉ có một thể tánh "hợp nhất với vũ trụ, đạt được ý chí vạn năng và tự do không bờ bến".
Từ trước khi Đức Phật ra đời. Luật Nhân Quả Nghiệp Báo đã được nói đến tại Ấn Độ trong các kinh điển Vệ Đà truyền thống. Đức Phật khẳng định lại tính chất thật hữu của luật này và gạt bỏ mọi bàn tay của thần linh chi phối vào đó. Không một thần linh nào thưởng thiện phạt ác. Chỉ có Luật Nhân Quả khách quan âm thầm chi phối tất cả. Luật Nhân Quả là một chân lý, một nguyên lý của vũ trụ.
Nếu Luật Nhân Quả được chấp nhận rộng rãi trên hành tinh này, đạo đức xã hội sẽ chuyển biến mạnh mẽ, con người sẽ hạnh phúc hơn, niềm vui sẽ nhiều hơn.
Người tin hiểu Luật Nhân Quả Nghiệp Báo sẽ không bao giờ đi tìm hạnh phúc cho mình một cách ích kỷ, độc ác. Họ sẽ đi tìm hạnh phúc bằng cách đem niềm vui đến cho mọi người. Và đương nhiên Luật Nhân Quả sẽ mang niềm vui đến cho họ gấp bội lần.
Xuất phát tự niềm mong ước đó, chúng tôi có tham vọng được trình bày đôi phần về Luật Nhân Quả Nghiệp Báo với lý luận lôgic, hợp với khoa học. Và những điều trình bày nơi đây có thể sẽ là sự gợi ý cho những ai về sau muốn chứng minh Luật Nhân Quả một cách chặt chẽ như một phương trình toán học hoàn chỉnh đa chiều.
Tiada siapa yang membawa kebaikan kepada rakyat. Lelaki Utama mesti membuat kekudusan-Nya. Manusia dilahirkan gembira dan hasrat mereka untuk mempunyai hak untuk kebahagiaan.
Ini adalah tajuk penting yang tiada siapa yang boleh menafikan. Tetapi apa kebahagiaan adalah, ia masih suatu penghakiman yang belum ditamatkan. Ada orang bahagia dengan makanan dan pakaian. Ada yang gembira untuk menghormati dan status. Sesetengah orang tanahair perkasa gembira. Kebahagiaan ahli teologi ialah hidup yang kekal dalam alam sisi Tuhan Syurga. Mistisisme Timur untuk kebahagiaan adalah kesucian batin selepas berakhirnya semua keinginan, pencemaran. Konsep amal gembira itu kerana tidak mementingkan diri sendiri apabila kita berkhidmat kepada semua orang.
Jika kita membawa kebahagiaan soalan untuk ditanya ialah apa hukum Karma, undang-undang itu akan menjawab apa yang kita disebabkan kepada orang lain akan kembali kepada kami dengan adil. Tetapi apa kebahagiaan adalah, bergantung kepada perspektif seseorang.
Setiap orang sesuai dengan mood, konteks, adalah penerimaannya untuk memilih definisi kebahagiaan. Bagi lapar, jelapang padi yang gembira. Dengan lemah, hak anda gembira.
Tetapi tidak ramai orang yang tahu bagaimana untuk mencari kebahagiaan bar tinggi. Kebanyakan hanya dikebumikan kepalanya dalam kemasyhuran dan bahan. Lelaki dibunuh bertarung antara satu sama lain. Darah terus turun. Darah telah mencurah begitu banyak nyawa manusia daripada liar. Darah masih mengalir walaupun kehidupan manusia telah memasuki ke dalam tamadun hari ini.
Gamov ahli sains dalam sains fiksyen cerpen "Planet Kematian" meramalkan bahawa tamadun benar bahawa orang tidak akan mencapai tamadun material yang pasti akan menjadi tamadun rohani. Apabila orang ramai tidak boleh mengambil komedi kecil yang hanya bersifat sementara boleh "bergabung dengan alam semesta, akan mencapai kebebasan sejagat dan tidak terbatas."
Dari sebelum Buddha dilahirkan. Hukum Karma Karma disebut di India dalam kitab-kitab Veda tradisional. Buddha mengesahkan ciri-ciri berguna undang-undang ini dan menolak semua tangan ilahi yang paling berkuasa di sana. Tidak pahala tuhan baik menghukum kejahatan. Hanya Hukum Sebab dan objektif Kesan secara senyap-senyap menguasai semua. Hukum Sebab dan Akibat adalah kebenaran, prinsip alam semesta.
Jika Hukum Sebab dan Akibat diterima secara meluas di planet ini, etika sosial perubahan yang berkuasa, orang akan lebih bahagia, menjadi lebih seronok.
Hukum Sebab dan Akibat isyarat Karma tidak akan mendapatkan kebahagiaan untuk diri sendiri yang mementingkan diri, kejam. Mereka akan mendapatkan kebahagiaan dengan membawa kegembiraan kepada semua orang. Dan sudah tentu Hukum Sebab dan Akibat akan membawa kegembiraan untuk menggandakan mereka kali.
Keinginan tempatan, kita mempunyai cita-cita yang akan dibentangkan sebahagian dari Karma Hukum Sebab dan Akibat dengan pemikiran logik, dengan sains. Dan perkara-perkara yang dibentangkan di sini boleh menjadi petunjuk bagi mereka yang ingin untuk membuktikan selepas Hukum Sebab dan Kesan ketat sebagai lengkap persamaan matematik multidimensi.